Mỗi năm hè về, khi phượng nở đỏ thắm cũng là lúc báo hiệu sự chia tay của những học sinh cuối cấp. Tạm biệt mái trường, tạm biệt thầy cô, bạn bè để bước đi trên những con đường mới. Bồi hồi xúc động, xao xuyến, bâng khuâng là những cung bậc cảm xúc lẫn lộn tồn tại trong mỗi thế hệ học sinh bước qua ngưỡng cửa này.

"Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy
Nghĩ sao cho bỏ những ngày ấu thơ"
Câu ca dao ấy sống trong lòng mỗi trẻ thơ Việt Nam chúng ta từ hồi còn tấm bé. Cha mẹ tạo ban cho chúng ta một dáng dấp, hình hài, nuôi dưỡng, chăm chút cho chúng ta từng miếng ăn giấc ngủ, lo lắng cho chúng ta trong mỗi bước đi. Tuổi thơ chúng ta được chấp cánh bằng những tháng ngày cắp sách đến trường. Ở đó có người thầy dạy cho ta những kiến thức đầu tiên, làm hành trang cho cánh diều mơ ước của chúng em bay cao, bay xa.
Ta càng lớn thì thấm thía được hết thế nào là sự cao cả của tình cha, bao la tình mẹ, dào dạt ơn thầy. Mỗi bước đường ta đi đều có những tình cảm lớn lao ấy nâng bước, chỉ đường. Hiểu được ân tình đó là một điều đáng quý bởi nó chứng tỏ rằng chúng ta đã lớn, đã va vấp nhiều, đã thấm thía nhiều và đã cảm nhận được nhiều điều đáng quý, đáng trân trọng trong cuộc đời. Nhưng có bao giờ chúng ta nói với ông bà, cha mẹ, thầy cô và những người mà chúng ta yêu thương lời cảm ơn, lời tri ân từ tận sâu thẳm lòng mình hay chưa?
Hiểu được tâm tư đó, hôm nay trường Tiểu học Trần Quang Khải long trọng tổ chức Lễ tri ân và trưởng thành cho các em học sinh khối 5 tại trường. Đây là dịp tốt nhất để mỗi học sinh có thể bày tỏ tấm lòng tri ân chân thành, sâu sắc đến ông bà, cha mẹ, thầy cô giáo, đồng thời các em có dịp thể hiện tinh thần "tôn sư trọng đạo", trân trọng "công cha, nghĩa mẹ", nhắc nhở con người phải "ân nghĩa thuỷ chung", "uống nước nhớ nguồn" - những điều mà hàng ngày các em chưa hoặc rất ít bày tỏ.



