Do ảnh hưởng của bão, hoàn lưu bão và áp thấp nhiệt đới, những trận mưa lớn kéo dài nhiều ngày liền đã khiến cho nhiều huyện xã các tỉnh miền Trung chìm trong nước lũ. Xót xa trước cảnh người dân phải chịu cảnh thiên tai lũ lụt, tác giả Lưu Văn Bính đã có bài thơ "Thương lắm miền Trung" đầy xúc động.
Thương lắm miền Trung

Thương lắm người ơi, mấy tỉnh miền Trung
Suốt cả tháng rày “Lũ chồng lên lũ”
Thương những con người nhiều đêm không ngủ
Lặn lội cứu người giữa nước bạc, cuồng phong.
Giữa đêm khuya nghe tiếng thét xé lòng
Người mẹ trẻ, khóc tìm con trong lũ
Thương nhớ nhiều “khúc ruột miền Trung”
Nắng bạc đất, hoa màu chết rũ.
Mưa lũ về, tàn phá cả vùng quê
Mất mát, đau thương, tổn thất nặng nề
Bưởi Phúc Trạch, thơm ngon đâu còn nữa
Thối rụng tả tơi, trộn lẫn bùn sâu.
Trường học tan hoang, nước ngập ngang đầu
Khai giảng qua rồi vẫn chưa thể nào học được
Thương lính cụ Hồ, lấm lem, vội bước
Quên cả thân mình, ngập lặn cứu thường dân.
Có đến ngàn quân, dầm mình trong nước
Hăng hái, nhiệt tình, gặt lúa giúp dân
Xem lúa đồng bào như thể của người thân
Xúc động, nghẹn ngào giữa nước bạc, đồng không.
Nghĩa xóm, tình làng vẫn dạt dào, chung thủy
Chẳng phải văn hoa, hay những lời mộng mỹ
Nhưng chan chứa tình người, san sẻ thương đau
Trong gian nan vẫn ngẩng cao đầu
Khắc phục thiên tai, xây đời sống mới
*Hà Nội, ngày 10/9/2019
BÀI THƠ: THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG ƠI
Tác giả: Nguyễn Đắc Hải
Miền Trung ơi, xin mưa đừng mưa nữa!
Ngập hết cả rồi giờ sống dựa vào đâu?
Nước ngập phẳng làng: chết gà, lợn, bò, trâu…
“Cha đất – mẹ trời” nỡ gieo sầu nhân thế!
Vô vàn nỗi đau biết bao nhiêu mà kể,
Đến cả con người còn “đem tế” xót xa.
Miền Trung ơi, khúc ruột đất Việt ta,
Mưa triền miên bao nóc nhà ngụp lặn.
Thủy quái điên cuồng không gì có thể chặn,
Lệ bao người đổ chát mặn suối, sông.
Lũ sẽ qua, cuộc sống bình yên không?
Khi nghèo đói lại chất chồng gian khổ.
Một mùa bình yên chẳng năm nào có chỗ,
Hết nắng hạn lại giông tố bủa vây.
Lũ sẽ qua, cuộc sống sẽ sao đây?
Nhà vẹo – đổ, bùn thì đầy sân ngõ.
Lúa đương xanh, ngập thối – thu hay bỏ?
Muốn yên bình nào trời có cho đâu.
Ngày vẫn thức, đêm lại trắng đêm thâu,
Miền đã nghèo, gánh nỗi sầu vô cớ.
Năm vài lần thiên nhiên như đòi nợ,
Triệu trái tim trăn trở miền Trung đau!
Mong gió mưa, bão lũ sẽ qua mau,
Để miền Trung lại tươi màu hi vọng.
Triệu người dân Việt Nam luôn mong ngóng,
Cầu miền Trung sẽ mau chóng bình yên!
BÀI THƠ: THƯƠNG LẮM MIỀN TRUNG
Tác giả: Phạm Công Phúc
Những cảnh tượng đau thương biết mấy
Thật vô cùng cảm thấy vấn vương
Tàn phá cuộc sống đời thường
Vô cùng đau xót nghĩ thương dân nghèo
Bà con quá gieo leo vất vả
Nước mênh mông ngâp cả nhà rồi
Bao nhiêu của cải nổi trôi
Đói cơm ướt lạnh bồi hồi xót xa
Lũ lớn quá dân ta thiệt hại
Biết bao người đi mãi không về
Lợn gà thóc lúa bò bê
Cũng đều chết hết miền quê tan tành
Bao giờ có màu xanh trở lại
Nhìn bà con thảm hại quá trời
Thế là cuộc sống chơi vơi
Cũng là tất cả do trời mà thôi.
BÀI THƠ: BÃO LỤT MIỀN TRUNG
Tác giả: Nghiêm Trần Minh
Cảnh lũ lụt Miền Trung thảm thiết,
Mưa ngập tràn dân biết làm sao.
Nước đâu cứ chảy ào ào,
Cuốn đi tất cả dân đau đớn lòng.
Nhìn cảnh tượng long đong vất vả,
Dân cơ hàn tất cả còn chi.
Nhìn dòng nước cuốn trôi đi,
Xót thân số khổ còn gì nữa đâu!
Trời mưa bão dải dầu dân hởi,
Mưa còn dài vời vợi buồn lo.
Cuộc sống đói khổ khó no,
Dù cho trợ cấp giúp cho một phần.
Thiên tai xuống trăm lần đã sợ,
Nhân họa gieo khó gỡ vạn lần.
Đôi bên xúm lại xoay vần,
Dân sao kham nổi khổ dâng ngập đầu.
BÀI THƠ: THƯƠNG VỀ KHÚC RUỘT MIỀN TRUNG
Tác giả: Anh Đại Võ
Mưa lũ đến nhấn chìm khúc ruột
Thấy đau lòng ê buốt tim ta
Nước dâng lên ngập mái nhà
Phận người trong lũ xót xa khốn cùng.
Thương nhiều lắm miền trung gian khó
Suốt bốn mùa nắng gió bão dông
Đời người sống kiếp long đong
Nhìn bao em nhỏ đắng lòng người ơi!
Mong lũ hết cho vơi nổi khổ
Để bà con còn chổ nương thân
Hãy trao một chút nghĩa ân
Chung tay chia sẻ vơi dần nổi đau.
Tình đồng loại ngọt ngào trong vắt
Ta cùng nhau góp nhặt nghĩa tình
Gởi trao một chút niềm tin
Đến nơi yêu dấu của mình miền trung.